Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ CẢNH SẮC MÙA XUÂN Chương 2 Cảnh Sắc Mùa Xuân

Chương 2 Cảnh Sắc Mùa Xuân

12:39 chiều – 09/12/2024

Ừ thì, tôi phải thừa nhận, khí chất của anh ấy đúng là đỉnh thật. Khán giả phấn khích đến nỗi như muốn lật tung cả phim trường.

Nhưng mà… bộ mặt đẹp trai này còn hút mắt hơn cả “quần lót gấu nhỏ” sao?

Tôi thở dài, tuy không hiểu nổi nhưng đành tôn trọng gu của khán giả, ánh mắt tiếp tục dán vào Thời Tinh Tầm.

Anh ấy có vẻ đang ở phim trường, ngồi tựa lưng vào ghế một cách lười biếng. Vài lọn tóc mái bị kẹp gọn bằng kẹp màu bạc, gương mặt bình thản như thể chẳng hề liên quan đến việc vừa rồi làm ầm ĩ lên chỉ để tôi trả lời tin nhắn.

Cảm giác như anh ấy là một công cụ tuyên truyền không có linh hồn:

“Rất vui khi được hợp tác với cô Chu Thanh Nhiên và được gặp gỡ khán giả qua bộ phim mới này.”

“Vừa rồi coi như một món quà bất ngờ dành cho mọi người. Hy vọng nhận được sự ủng hộ của các bạn.”

Thời Tinh Tầm đã lộ diện, tập này chắc chắn sẽ bùng nổ hot search.

MC nhận được chỉ thị của ekip, hào hứng đặt thêm câu hỏi để kéo dài thời gian phát sóng.

Phải nói rằng Cừu Nhiên cũng khá “mặt dày”. Tình hình như thế mà cô ta vẫn biết chọn thời điểm, nở nụ cười ngọt ngào chào hỏi Thời Tinh Tầm, thậm chí còn tự mình nói đùa:

“Thầy Thời làm việc chăm chỉ quá, đến mức không kịp trả lời tin nhắn của tôi nữa.”

…..

Không phải chứ, chị gái ơi, trưa nay cô ăn món gì mà say dữ vậy, bắt đầu nói nhảm rồi kìa?!

Nghe cô ta nói cứ như tôi và anh ấy chỉ là quan hệ công việc, còn hai người thì có gì đó riêng tư lắm?

5

“Huhu, tôi tưởng sắp hóng được tin động trời, cuối cùng hóa ra chỉ là quảng bá phim?!”

“Marketing nào nghĩ ra chiêu này thế? Phục sát đất.”

“Tôi còn chuẩn bị phong bì rồi, kết quả là cái này à?! Chỉ vậy thôi á?!”

“Nghĩ tích cực chút đi, có thể khiến Thời Tinh Tầm chịu khó quảng bá thế này chắc chỉ có Chu Thanh Nhiên thôi. Vậy thì ship nhiệt tình luôn chứ sao.”

“Tôi không quan tâm, tôi cá họ đang che giấu chuyện yêu đương bị lộ!”

“Tôi đồng ý!”

“Paparazzi đâu? Thám tử đâu? Mau tìm hiểu đi, trong vòng 24 giờ tôi muốn thấy video hai người hôn nhau!”

Chương trình kết thúc, tôi rẽ vào hậu trường, cầm điện thoại lướt xem phản ứng dư luận.

Người thì tin, người thì không.

Tôi thầm thở phào một hơi, chuyện thật giả lẫn lộn vẫn tốt hơn là bị bóc mẽ thẳng mặt việc hai chúng tôi còn ngủ chung giường hôm qua…

Chị Trương, quản lý của tôi, cũng gọi điện thông báo:

Hai bên ekip đã thỏa thuận xong, quyết định đóng khung câu chuyện thành quảng bá phim. Hơn nữa, sẽ tranh thủ đẩy phim mới lên sóng trong tháng này để tránh đêm dài lắm mộng.

Haizz, đầu óc tôi đúng là không phải dạng vừa.

Tôi thậm chí không cần đến đội ngũ xử lý khủng hoảng, một mình tôi đủ sức gánh team!

Vừa cười đắc ý, tôi vừa cởi áo khoác mà chương trình chuẩn bị, chậm rãi bước vào phòng trang điểm.

“RẦM!”

Cửa sau lưng tôi bị đóng sầm lại, chặn luôn trợ lý Tiểu Hoàng bên ngoài.

Tay nắm cửa bị vặn mạnh liên tục, tôi vẫn còn nghe rõ tiếng lo lắng của Tiểu Hoàng:

“Chị Thanh Nhiên! Chuyện gì vậy?”

Tôi liếc mắt sang thấy Cừu Nhiên dựa lưng vào tường, nhướng mày nhìn mình.

Tôi trấn an Tiểu Hoàng:

“Không sao, em đi mua cho chị ly cà phê đen nhé.”

Đợi tiếng bước chân bên ngoài xa dần, tôi ung dung ngồi xuống sofa, mắt nhìn Cừu Nhiên.

Quả nhiên, cô ta không nhịn được mà lên tiếng trước, ánh mắt đầy dò xét và cảnh giác:

“Cô và Thời Tinh Tầm rốt cuộc là quan hệ gì?”

“Cừu Tiểu thư, tôi và anh ấy có quan hệ thế nào chắc không đến lượt cô phải hỏi nhỉ?”

Ồ? Hai người sau lưng tôi quen nhau từ khi nào mà dám chất vấn tôi kiểu này?

Tôi bình tĩnh chờ xem cô ta muốn nói gì thêm.

“Nếu chỉ là công việc thì tôi không quan tâm, nhưng tôi mong cô đừng có nảy sinh tình cảm cá nhân với anh ấy.”

Cừu Nhiên hất cằm, mở khóa điện thoại rồi giơ màn hình chat của cô ta và Thời Tinh Tầm ra trước mặt tôi:

“Anh Thời, cảm ơn anh đã đưa em về nhà tối qua~”

“Em uống hơi nhiều, hình như còn ôm chặt anh không buông nữa (?﹏?)”

Tin nhắn được gửi từ sáng sớm hôm qua. Thời Tinh Tầm chỉ trả lời một câu:

“Không sao.”

6

“Hiểu chưa? Anh Thời và tôi mới là cặp đôi tương lai.”

Nói xong, Cừu Nhiên đắc ý cất điện thoại vào túi. Tôi bất ngờ bật cười, nghiêng đầu chống tay nhìn cô ta:

“Ồ.”

“Tốt thôi, tôi chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”

“Đám cưới nhớ báo tôi nhé, tôi sẽ tặng phong bì thật to.”

Nói cho vui vậy thôi, cô nghĩ tôi tin thật chắc?

Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net

Thời Tinh Tầm là người thế nào không cần nói, nhưng Cừu Nhiên cô là người thế nào, tôi còn lạ gì đâu?

Cừu Nhiên như đấm một cú vào bịch bông, lập tức cứng họng. Cuối cùng không cam tâm, trừng mắt nhìn tôi một cái thật sắc rồi lạnh giọng nói:

“Tốt nhất là cô thực sự nghĩ như vậy.”

Cô ta giậm gót giày cao gót “cộp cộp cộp” rời đi, đúng lúc điện thoại của tôi rung lên hai lần.

Là Thời Tinh Tầm nhắn tin tới.

“Anh mua món em thích rồi, đầu thỏ cay và kem hạt dẻ cười.”

“Hình ảnh, hình ảnh.”

Tôi cách màn hình lật mắt.

Đầu thỏ, đầu thỏ…

Bên ngoài đang ầm ĩ trời long đất lở mà anh còn bận tâm xem đầu thỏ nên ăn cay hay ăn ngũ vị à?!

…..

Vì chuyện hot search, số paparazzi theo đuôi tôi rõ ràng nhiều hơn. Tối đó tôi phải đổi xe ba lần mới về nhà an toàn.

Trên bàn ăn, mấy món ăn đã được bày sẵn. Từ phòng tắm trong phòng ngủ chính vọng ra tiếng nước chảy.

Thời Tinh Tầm chắc cũng mới về không lâu.

Một lúc sau, anh ấ mới quấn một chiếc khăn tắm hờ hững bước ra.

Tóc ngắn sấy gần khô, vuốt ngược ra sau để lộ vầng trán sáng. Những giọt nước từ đuôi tóc chảy xuống xương quai xanh, rồi men theo cơ bắp rắn chắc chảy xuống và biến mất sau lớp khăn trắng mềm mại.

Tên đàn ông chết tiệt này, đang định quyến rũ tôi sao?!

Tôi giả vờ che mắt, nhưng thực tế mắt không rời khỏi người anh ấy dù chỉ một giây.

“Ơ, có người quấy rối kìa! Em phải báo công an!”

Thời Tinh Tầm bật cười hai tiếng, tiến tới ôm lấy tôi.

“Vậy em cứ báo, anh sẽ ôm em.”

Tôi định lùi lại, nhưng vòng tay anh siết càng chặt hơn, đầu anh còn tiện thể rúc vào hõm cổ tôi.

“Á, anh bị gì vậy? Em mặc bộ đồ này cả ngày rồi, không sạch đâu.”

“Không sao, anh có thể tắm lại.”

Giọng anh khàn khàn, hơi thở nóng rực phả vào cổ tôi, nửa người anh dựa hẳn vào tôi.

Tôi phải dùng hết sức đẩy anh ra.

“Đứng đắn lên một chút cho em, chúng ta nói chuyện chính nào.”

7

Thời Tinh Tầm thay một bộ đồ mặc nhà màu xanh đậm, lười biếng ngồi co trên ghế đơn trong phòng ngủ, trông chẳng mảy may để tâm đến chuyện hôm nay.

Tôi khoanh tay trước ngực, nghiêm mặt nhìn anh:

“Thành thật thì được khoan hồng, chống đối thì xử nghiêm. Hôm nay anh cố tình làm thành như vậy đúng không?”

Thời Tinh Tầm lắc đầu, vẻ mặt vô tội:

“Em là người ở đầu danh sách tin nhắn của anh, nên anh nhấn vào và trả lời luôn.”

“Còn tin nhắn của Cừu Nhiên chắc bị mấy tin nhắn nhóm đẩy xuống dưới, anh hoàn toàn không chú ý.”

“Thời gian quay phim, ngoài tin nhắn của em, anh không xem của ai cả.”

Ừ, tạm chấp nhận được.

Ai ngờ Thời Tinh Tầm vẫn chưa xong, còn nhỏ giọng lẩm bẩm đầy vẻ bất mãn:

“Nhưng mà làm anh vui mừng hụt một phen, tưởng em thật sự muốn biết hôm nay anh mặc quần lót màu gì…”

“Khụ khụ!”

Tôi trợn mắt nhìn anh, nhắc nhở đầy khó chịu:

“Chú ý lời khai của anh đi!”

“Rõ, thưa cô Chu. Mời cô tiếp tục.”

Thời Tinh Tầm nhếch môi, kéo dài giọng nói, cứ như hai chúng tôi đang chơi trò gì đó mờ ám không tiện nói ra.

Tôi đã nói mà, đầu óc của Thời Tinh Tầm toàn thứ vô bổ. Chơi riết rồi làm tôi cũng sắp bị anh ta làm ô nhiễm tinh thần luôn!

Tôi hít một hơi thật sâu, chìa tay phải ra trước mặt anh.

Thời Tinh Tầm chớp mắt không hiểu, nhưng rất tự nhiên nắm lấy tay tôi và cúi xuống hôn lên mu bàn tay…

Aaa, tôi chịu thua anh ấy luôn! Ngày nào cũng toàn diễn cái trò “não ngập trong tình yêu” này!!!

Tôi gạt tay anh ra, làm bộ giận dữ:

“Việc thứ hai, đưa điện thoại đây. Kiểm tra đột xuất.”

Thời Tinh Tầm rất hợp tác, hai tay dâng điện thoại lên như hiến vật quý.

Nói thật, tôi không biết mật khẩu của anh ấy là gì nữa kìa.

Sinh nhật anh? Sinh nhật tôi? Hay ngày anh debut?

Thôi, lười đoán. Tôi cầm màn hình dí thẳng vào mặt anh để mở khóa bằng nhận diện khuôn mặt.

Mở xong, tôi nhìn thấy giao diện điện thoại của Thời Tinh Tầm sạch sẽ đến đáng sợ, như vừa bị “càn quét” bởi một đàn châu chấu. Thậm chí hình nền còn dùng loại mặc định.

Khoan đã, đây là điện thoại thông minh hay là máy dành cho người cao tuổi thế? Còn đơn giản hơn cả cái điện thoại của bố tôi…

Nhịn cười không nổi, tôi mở phần tin nhắn và tìm ngay đoạn chat với Cừu Nhiên.

Mã QR
Quét mã để đọc
trên điện thoại
Bình luận

Để lại một bình luận