Skip to main content

Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
post
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

VĨNH VIỄN THUỘC VỀ ANH

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (4 votes, average: 4,75 out of 5)
Loading...

List Chap5 Chương

21.018 lượt xem

  • Giới thiệu truyện “VĨNH VIỄN THUỘC VỀ ANH”

    Tối thứ Sáu không có tiết, Hồ Bất Hỉ dành vài tiếng đồng hồ để làm xong tất cả bài tập trong tuần, sau đó cô mới thoải mái tắm rửa, đắp mặt nạ rồi chuẩn bị leo lên giường ngủ.

    “Trời ơi, lâu lắm rồi mới gặp lại cái giường yêu dấu của tôi!”

    Hồ Bất Hỉ vỗ nhẹ vào chiếc gối, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc. Cô kéo chăn lên, từ từ nằm xuống trong sự êm ái của chiếc giường.

    Nhưng ngay khi chuẩn bị đặt đầu xuống gối, điện thoại cô vang lên.

    Bài nhạc chuông “Ba chú gấu nhỏ” vang vọng khắp phòng ký túc xá yên tĩnh, nghe chói tai vô cùng. Đây là nhạc chuông mà Diệp Hoành Tuấn chọn cho cô, một trò đùa ác ý đúng kiểu “đàn ông thép”.

    Vẻ mặt hài lòng của Hồ Bất Hỉ lập tức đông cứng lại, cô còn không ngại ngần đảo mắt đầy chán ghét.

    Cô úp ngược điện thoại, kéo chăn trùm kín đầu, giả vờ như không nghe thấy tiếng chuông.

    Một lúc sau, điện thoại cuối cùng cũng im lặng. Hồ Bất Hỉ vừa định thở phào thì… điện thoại lại tiếp tục reo inh ỏi không ngừng.

    Không chịu nổi nữa, cô bịt tai, lẩm bẩm:

    “Không có ở đây, tôi không nghe, tôi ngủ rồi, tôi không nghe gì hết!”

    Cô vừa lẩm bẩm vài câu, bạn cùng phòng đã với tay lấy điện thoại của cô, ấn nút nghe:

    “Alo, Tiểu Diệp Tổng, Bất Hỉ đang nằm trên giường. Cô ấy chưa ngủ đâu, chỉ là không muốn nghe điện thoại của anh thôi.”

    Hồ Bất Hỉ: “…”

Bình luận (0)


Để lại một bình luận