【Tôi muốn Giang Ninh tận mắt chứng kiến tôi chinh phục Khương Ninh, để cô ấy đau lòng đến không thể chịu nổi.】
【Đây chắc chắn là sự trả thù lớn nhất dành cho Giang Ninh.】
May mà Kỳ Hạ tự tin tin rằng, anh ta quan trọng với tôi hơn cả tiền bạc.Và cách anh ta chọn để trả thù tôi lại là giảm bớt khối lượng công việc của tôi.
Tôi yêu chết sự tự tin của người đàn ông này rồi…Tôi giả vờ đau lòng, run giọng hỏi:
“Thế tiền lương của tôi thì sao?”
Tôi đã đau lòng đến thế này rồi, chắc anh ấy sẽ không giảm lương tôi đâu nhỉ?Kỳ Hạ khựng lại, ánh mắt rơi xuống đôi mắt đỏ hoe của tôi:
【Cô ấy sắp khóc rồi.】
【Có phải tôi hơi quá đáng không?】
Anh ta quay mặt đi, giọng nói có phần gượng gạo:
“Tiền lương giữ nguyên.”
Dừng lại một chút, anh ta nói thêm:
“Tăng thêm một nửa.”
…
Kỳ Hạ, có phải anh chinh phục tôi lâu quá rồi nên hình thành phản xạ có điều kiện rồi không?
21
Từ văn phòng đi ra, Khương Ninh cười toe toét đến tận mang tai, đắc ý nói:
“Giang Ninh, thấy chưa? Tổng giám đốc Kỳ đã nhận ra tôi giỏi hơn cô và quyết định trọng dụng tôi rồi!”
“Cô sắp bị tôi đạp dưới chân rồi!”
Tôi “ồ” một tiếng, hỏi lại:
“Thế cô có được tăng lương chưa?”
Cô ấy khựng lại, ấp úng đáp:
“Vẫn… vẫn chưa.”
Tôi vỗ vai cô ấy:
“Cô chưa được tăng lương mà việc thì nhiều thêm cả đống.”
“Còn tôi việc ít đi mà lương lại tăng.”
“Cô thử nghĩ kỹ xem.”
Ánh mắt Khương Ninh dần trở nên mơ hồ, hồi lâu sau mới bừng tỉnh, ngạc nhiên thốt lên:
“Phải nhỉ.”
Giọng nói của cô ấy từ vui vẻ ban đầu chuyển thành nghiến răng nghiến lợi:
“Tôi đang vui cái gì vậy chứ?”
“Tôi đã biết mà, đám người thượng lưu không ai là tốt cả!”
Không phải tôi muốn cản trở kế hoạch chinh phục của Kỳ Hạ.Chỉ là cái thái độ kiêu ngạo của Khương Ninh…
Thật sự khiến người ta muốn bắt nạt một chút.
22
Kỳ Hạ không sa thải tôi, nhưng tôi cũng không còn hứng làm việc nữa.Rất muốn nhận tiền bồi thường rồi nghỉ việc, nằm nhà dưỡng sức.
Nhưng nếu tôi tự xin nghỉ, sẽ không nhận được tiền bồi thường.Chuyện đó chẳng khác gì cắt thịt tôi cả.Phải nghĩ cách để Kỳ Hạ chủ động cho tôi nghỉ việc.
23
Tôi cố tình làm biếng trước mặt Kỳ Hạ.
Tiếng lòng của anh ta vang lên:
【Giang Ninh thấy tôi chinh phục Khương Ninh, từ một người nghiêm túc trong công việc, giờ lại buồn bã đến nỗi không còn tâm trí làm việc nữa.】
Tôi ngẩng đầu, nhìn anh ta đầy bất lực.
【Cô ấy còn lén nhìn tôi.】
【Muốn ôm cô ấy quá, cô ấy đáng thương và mỏng manh sắp vỡ nát rồi.】
Anh trai à, anh…
Hôm nay, anh ta đeo kính gọng vàng, mặc bộ vest đen gọn gàng chỉnh chu, khuôn mặt lạnh lùng, hờ hững.
Dáng vẻ xa cách, như không thể chạm tới.Nhưng trong đầu lại toàn nghĩ mấy chuyện đó là sao?
24
Nhưng dù nói thế nào, ngay cả khi tôi thật sự thích Kỳ Hạ, tôi cũng chẳng đến mức đau lòng chỉ vì anh ta chinh phục Khương Ninh.
Cách chinh phục của Kỳ Hạ thực sự quá nhạt nhẽo…Nhạt đến nỗi dù tôi có là bạn gái anh ta, cũng chẳng cảm thấy xúc động gì.
Khi Khương Ninh đến báo cáo công việc, gương mặt anh ta còn nở nụ cười.Nhưng cái nụ cười đó…
Cái nụ cười đó còn hơn cả bà nội tôi nhìn thằng cháu trai đích tôn đời thứ mười của bà.
Cộng thêm những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt, nhìn kiểu gì cũng thấy quái dị.
Kết quả là Khương Ninh sợ đến mức nói chuyện cũng lắp bắp.Nhưng bất kể Khương Ninh nói gì, anh ta vẫn giữ thái độ:
“Ừ, làm tốt lắm.”
“Tôi tin cô.”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại TruyenBiz.Net“Cô thấy kế hoạch này khả thi thì cứ làm.”
Anh ta nói với vẻ hờ hững, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía tôi, lộ rõ sự qua loa.Khương Ninh tức đến mức mặt đỏ bừng bừng.Tiếng lòng của Kỳ Hạ vẫn tiếp tục:
【Khương Ninh nói chuyện với tôi cứ lắp bắp, mặt lại đỏ.】
【Lần này chắc chắn không vấn đề gì.】
【Giang Ninh lúc này chắc là đau lòng lắm rồi?】
Cũng may là tiến độ chinh phục sẽ dạy cho Kỳ Hạ một bài học.Ngay giây tiếp theo, anh ta liền cười không nổi nữa:
【Sao tiến độ chinh phục vẫn là số 0!】
Với cách anh ta chinh phục kiểu này, rốt cuộc là muốn làm ai đau lòng đây?
25
Tôi quyết định bắt đầu phối hợp với màn kịch của Kỳ Hạ.Hoàn thành ý định của anh ta là muốn nhìn thấy được tôi đâu lòng.
Như vậy, sau khi thỏa mãn, có lẽ anh ta sẽ sa thải tôi. Thế là tôi bắt đầu diễn.Anh ta vừa nói chuyện với Khương Ninh, tôi liền lén lau nước mắt.
Anh ta vừa nhắc đến Khương Ninh, tôi liền đổi sắc mặt.Anh ta vừa cười với Khương Ninh, mắt tôi liền đỏ hoe.
Kết quả, Kỳ Hạ quay đầu nhìn tôi, khi thấy vẻ mặt tôi, trong mắt anh ta lại lóe lên một sự hoảng loạn.
Kỳ Hạ, anh tỉnh táo lại chút đi…Tôi chỉ là một nhân vật phụ , không phải nữ chính của anh đâu.
Có phải chinh phục tôi lâu quá nên anh hình thành phản xạ có điều kiện rồi không?
Còn Khương Ninh bên cạnh nhìn Kỳ Hạ rồi lại nhìn tôi, chẳng có chút đau lòng nào trong ánh mắt.
Mà chỉ toàn là sự phấn khích như muốn hóng drama.Anh trai à, nữ chính của anh hình như còn chưa nhận ra anh đang chinh phục cô ấy.
Thậm chí còn đang hóng chuyện giữa chúng ta nữa.
26
Kỳ Hạ chinh phục suốt một tháng, kết quả tiến độ vẫn là con số 0.Hôm đó, ánh mắt anh ta dừng trên người tôi rất lâu, rồi bỗng thì thầm như tự nói với chính mình:
“Thời gian… không còn nhiều nữa…”
Anh ta nói nhỏ đến mức tôi cũng thấy ngờ ngợ, không rõ mình có nghe nhầm không.
27
Đột nhiên, Kỳ Hạ sắp xếp cho tôi đi công tác.
Tôi hơi bối rối:
“Tôi chỉ là một thư ký,sao sếp lại để tôi tự đi công tác được?”
Kỳ Hạ cúi đầu, không nhìn tôi:
“Cô đi bàn chuyện hợp tác với Tinh Diệu đi.”
Tôi chỉ tay vào mình, ngạc nhiên hỏi:
“Tôi á?”
“Ừ, bàn xong sẽ thưởng phần trăm cho cô.”
“Được thôi sếp, giao cho tôi, không vấn đề gì.”
28
Đến nơi, tôi mới biết rằng thỏa thuận hợp tác này đã được định sẵn từ trước, tôi chỉ cần kiểm tra lại chi tiết rồi ký hợp đồng là xong.
Cảm giác như Kỳ Hạ đang kiếm cớ để đưa tiền cho tôi vậy.Đến ngày thứ ba đi công tác, đồng nghiệp nhắn tin cho tôi:
【Sếp Kỳ vừa tặng hoa cho Khương Ninh, lại còn tặng cả một bộ trang sức, thoáng nhìn thôi cũng thấy đắt tiền.】
Tôi sững người một lúc.Hóa ra là như vậy.
Có lẽ Kỳ Hạ đã phát ngán với việc tôi cứ khóc lóc, nên dứt khoát đẩy tôi ra xa để tập trung chinh phục Khương Ninh.
Cũng tốt, nhân vật phụ như tôi vốn không nên chen giữa cặp đôi chính.
29
Để dành cho Kỳ Hạ thêm thời gian, tôi quyết định kéo dài chuyến công tác thêm hai ngày mới về công ty.Anh ta gọi điện hỏi tôi:
“Vẫn chưa xong sao?”
Tôi cầm điện thoại đáp:
“Ừ, còn vài chi tiết chưa xác định.”
Giọng anh ta im lặng một lúc rồi mới vang lên:
“Được rồi, cố gắng về sớm nhé.”
Nhưng trước khi cúp máy, anh ta bỗng nói thêm:
“Thôi, cô cứ từ từ đi, không cần vội.”
Được thôi, vậy tôi kéo thêm hai ngày nữa vậy.
30
Sau khi về công ty, tôi đi tìm Kỳ Hạ.Vừa đẩy cửa phòng làm việc, giọng của Khương Ninh liền vang lên từ bên trong.
Tay tôi khựng lại, định rút lui thì nghe Khương Ninh nói:
“Tổng giám đốc Kỳ, tôi không biết anh và Giang Ninh đang giận dỗi chuyện gì, nhưng anh định dùng cách theo đuổi tôi để khiến cô ấy ghen à? Giang Ninh đã tức đến mức không muốn về công ty rồi, anh dừng lại đi!”
“Mấy món trang sức này tôi không nhận đâu!”
“Còn nữa, tôi là loại người hèn mọn lắm sao? Phải để tôi trở thành một phần trong trò chơi của hai người…”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.