Kiếp trước, Hà Viễn vì muốn cưới công chúa mà chính tay hắn đã hạ độc giết chết ta, thê tử của hắn.
Kiếp này, ta trọng sinh, nhưng lại mang thân phận nam nhi. Ta đã tranh trước hắn một bước, thi đỗ Trạng nguyên.
Công chúa vừa gặp đã đem lòng si mê, quyết ý gả cho ta.
Ngày đại hôn, Hà Viễn mắt đỏ hoe, kéo lấy ta, khẩn thiết nói:
“Đừng cưới nàng ta, hãy về với ta được không?”
Ta cười lạnh lùng: “Thật to gan, dám đùa cợt với quan trên! Người đâu, lôi hắn xuống, đánh hai mươi trượng!”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.